Sunday, December 2, 2012

Hòn đá ném đi



Văn hào Nga Leon Tonstoï có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:
"Có một người hành khất nọ đến trước cửa nhà của một người giàu có để xin bố thí. Một đồng xu nhỏ hay một miếng bánh vụn, đó là tất cả những gì người ăn xin chờ đợi nơi người giàu có. Nhưng, mặc cho người khốn khổ van xin, người giàu có vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Ðến một lúc không còn chịu nổi những lời van xin của người hành khất, thay vì bố thí, người giàu đã lấy đá ném vào con người khốn khổ.

Người hành khất lặng lẽ nhặt lấy hòn đá cho vào bị rồi thì thầm trong miệng: "Ta mang hòn đá này cho đến ngày nhà người sa cơ thất thế. Ta sẽ dùng nó để ném trả lại ngươi".

Ði đâu, người hành khất cũng mang theo hòn đá ấy. Tâm hồn ông lúc nào cũng cưu mang sự báo thù.

Năm tháng qua đi. Lời chúc dữ của người hành khất đã thành sự thật. Vì biển lận, người giàu có bị tước đoạt tất cả tài sản và bị tống giam vào ngục. Ngày hôm đó, người hành khất chứng kiến cảnh người ta áp giải người giàu vào tù ngục. Nỗi căm hờn sôi sục trong lòng ông. Ông đi theo đoàn người áp tải. Tay ông không rời bỏ hòn đá mà người giàu đã ném vào người ông cách đây mười mấy năm. Ông muốn ném hòn đá đó vào người tù để rửa sach mối nhục hằng đeo đẳng bên ông. Nhưng cuối cùng, nhìn thấy gương mặt tiều tụy đáng thương của kẻ đang bị cùm tay, người hành khất thả nhẹ hòn đá xuống đất rồi tự nhủ: "Tại sao ta lại phải mang nặng hòn đá này từ bao nhiêu năm qua? Con người này, giờ đây, cũng chỉ là một con người khốn khổ như ta".
Tha thứ là điều khó khăn nhất nhưng cũng là điều cao cả nhất.
Copy bên nhattrang

23 comments:

  1. cuuphansinh wrote on Aug 23, '11
    Tha một lần đã khó...."Tha 77 lần 7 ..." mới khó làm sao ! Nhưng đó lại là một "thách đố" khiến chúng ta phải vươn tới không ngừng !

    ReplyDelete
    Replies
    1. linalol wrote on Aug 23, '11

      Đúng là một thách đố! Nhiều khi muốn tha thứ..mà cứ nghĩ lại những lời nói đau buốt..đành làm thinh.

      Delete
  2. gioheomay wrote on Aug 23, '11
    Gió cũng đọc câu chuyện này ở đâu đó một lần... Bài học về lòng tha thứ thì nhiều nhưng không phải lúc nào ta cũng có thể hiểu và làm theo nó được ...Suy cho cùng con người đúng là hay vướng vào bi kịch của chính mình T nhỉ ?

    ReplyDelete
    Replies
    1. linalol wrote on Aug 23, '11
      Khi mình khó tha thứ cho người khác thì cũng khó mong người khác tha thứ cho mình D. nhỉ?

      Delete
    2. gioheomay wrote on Aug 23, '11

      Có lẽ cũng cần học thêm thôi ...:)

      Delete
  3. huudieu wrote on Aug 23, '11
    Thời nay tính lương thiện không còn tác dụng ! Những người lương thiện thì ngày một ít đi và nghèo khó. Những người dối trá, lừa đảo bịp bợm thì giầu có và sung sướng. Rất tiếc là trong xã hội không có lấy một người liêm khiết để làm gương.

    ReplyDelete
    Replies
    1. linalol wrote on Aug 23, '11

      Người lương thiện bị chèn ép và bi lợi dụng ngay chính trên sự đạo đức của họ?

      Delete
  4. hanggraphic wrote on Aug 23, '11
    Nếu người nhà giàu không thất thế thì liệu có được tha thứ không?

    ReplyDelete
    Replies
    1. linalol wrote on Aug 23, '11

      Câu này khó trả lời đấy! Khi đó đâu có bộ mặt tiều tụy thất thểu để cho bàn tay cầm cục đá chùng xuống?
      Nhưng dù sao thì ông ấy cũng tốt hơn những người " Dậu đổ bìm leo!".

      Delete
  5. ngocyen054 wrote on Aug 23, '11
    Gì chứ mang lòng thù hận năm này qua tháng nọ nó khổ sở biết chừng nào !

    ReplyDelete
    Replies
    1. linalol wrote on Aug 24, '11

      Khổ cho chính mình ngocyen nhỉ?

      Delete
  6. smilenguyen wrote on Aug 24, '11
    Gieo nhân gì thì sẽ có quả đó.
    Người khôn ngoan thấy trái độc thiên hạ trồng thì tốt nhất là tránh xa chứ dại dột xơi bậy thì ngộ độc là cái chắc.

    ReplyDelete
    Replies
    1. linalol wrote on Aug 24, '11

      Hi hi..Smile nói câu nào cũng thật sâu sắc đó,

      Delete
  7. songthu wrote on Aug 24, '11
    Hòn đá ném đi ? Thì hòn chì ném lại , thế là ...huề tiền hé ? hi hi ... ( Tục ngữ : hòn bấc ném đi, hòn chì ném lại :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. linalol wrote on Aug 24, '11
      Một hòn ném đi thì ba hòn ném lại hé? Hi hi..

      Delete
    2. songthu wrote on Aug 24, '11

      hi hi ...coi ai thắng ai biết liền, hé hé ... :)

      Delete
    3. linalol wrote on Aug 24, '11

      Quên, thỉnh thoảng nghỉ để lượm đá chớ!

      Delete
    4. songthu wrote on Aug 24, '11
      hahaha...giải lao 15'

      Delete
  8. andropause wrote on Aug 24, '11
    Cũng là một bài học hay cho đời bớt gánh nặng. Cám ơn chị .

    ReplyDelete
  9. petercuongkt wrote on Aug 25, '11
    Đây cũng là bài học hay về sự tha thứ nhưng mức độ tha thứ chưa bằng bài học 70 x 7 mà anh CPS nhắc ở trên.(Mt 18,22)
    Chiều nay 25-8, mình được xem lướt qua đoạn phim "Tam Quốc Diễn Nghĩa", thấy sau mỗi lần giao tranh và bắt sống được chủ tướng giặc, Khổng Minh Gia Cát Lượng đều giải quyết tha và thả tướng giặc về đến 7 lần. Lần sau cùng, chủ tướng giặc đồng ý quy thuận và nguyện phục vụ dưới trướng Gia Cát Lượng đến mãn đời. Thêm một bài học hay về lòng tha thứ, về tài đức của vị thừa tướng minh quân.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nếu mà nhà lãnh đạo nào cũng áp dụng được như thế thì thật là thu phục nhân tâm. Phải là cao nhân mới có thể nghĩ được như vậy.

      Delete
  10. kimdungvu wrote on Aug 26, '11
    kd cám ơn bạn .

    ReplyDelete
  11. Văn hào Nga Leon Tonstoi có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau: Có một người hành khất nọ đến trước cửa nhà của một người giàu có để xin bố thí. Một đồng xu nhỏ hay một miếng bánh vụn, đó là tất cả những gì người ăn xin chờ đợi nơi người giàu có. Nhưng, mặc cho người khốn khổ van xin, người giàu có vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Ðến một lúc không còn chịu nổi những lời van xin của người hành khất, thay vì bố thí, người giàu đã lấy đá ném vào con người khốn khổ.

    Người hành khất lặng lẽ nhặt lấy hòn đá cho vào bị rồi thì thầm trong miệng: "Ta mang hòn đá này cho đến ngày nhà người sa cơ thất thế. Ta sẽ dùng nó để ném trả lại ngươi".

    Ði đâu, người hành khất cũng mang theo hòn đá ấy. Tâm hồn ông lúc nào cũng cưu mang sự báo thù.

    Năm tháng qua đi. Lời chúc dữ của người hành khất đã thành sự thật. Vì biển lận, người giàu có bị tước đoạt tất cả tài sản và bị tống giam vào ngục. Ngày hôm đó, người hành khất chứng kiến cảnh người ta áp giải người giàu vào tù ngục. Nỗi căm hờn sôi sục trong lòng ông. Ông đi theo đoàn người áp tải. Tay ông không rời bỏ hòn đá mà người giàu đã ném vào người ông cách đây mười mấy năm. Ông muốn ném hòn đá đó vào người tù để rửa sac�h mối nhục hằng đeo đẳng bên ông. Nhưng cuối cùng, nhìn thấy gương mặt tiều tụy đáng thương của kẻ đang bị cùm tay, người hành khất thả nhẹ hòn đá xuống đất rồi tự nhủ: "Tại sao ta lại phải mang nặng hòn đá này từ bao nhiêu năm qua? Con người này, giờ đây, cũng chỉ là một con người khốn khổ như ta".

    Tha thứ là điều khó khăn nhất nhưng cũng là điều cao cả nhất mà Kitô Giáo đã cống hiến cho con người.

    Trao ban tiền của, trao ban thì giờ, trao ban chính mạng sống mình là điều xem ra dễ làm hơn trao ban lòng tha thứ. Tha thứ là tuyệt đỉnh của yêu thương bởi vì tha thứ là yêu thương chính kẻ thù của mình. Của lễ hy sinh trên thập giá củaChúa Giêsu đã nên trọn khi Ngài thưa với Chúa Cha: "Lạy Cha, xin tha thứ cho chúng, vì chúng lầm không biết việc chúng làm".

    Tha thứ là của lễ đẹp lòng Chúa nhất, bởi vì qua đó, con người được nên giống Thiên Chúa hơn cả. Thiên Chúa mà Chúa Giêsu đã mạc khải cho chúng ta là Thiên Chúa tha thứ và tha thứ không ngừng. Và chỉ có một Thiên Chúa tha thứ không ngừng ấy mới có thể đòi hỏi con người phải tha thứ không ngừng...

    Tha thứ là nét cao đẹp nhất của lòng người, bởi vì càng tha thứ, con người càng nên giống Thiên Chúa.
    http://www.catholic.org.tw/vntaiwan/lesong/09lesong5.htm

    ReplyDelete