Nguyễn Bỉnh Khiêm
Ở đời có dại mới nên khôn
Chớ dại ngu si, chớ quá khôn
Khôn được ích mình đừng để dại
Dại thì giữ phận, chớ tranh khôn
Khôn mà hiểm độc là khôn dại
Dại ấy hiền lành, ấy dại khôn
Chớ cậy mình khôn cười kẻ dại
Ở đời có dại mới nên khôn
Chớ dại ngu si, chớ quá khôn
Khôn được ích mình đừng để dại
Dại thì giữ phận, chớ tranh khôn
Khôn mà hiểm độc là khôn dại
Dại ấy hiền lành, ấy dại khôn
Chớ cậy mình khôn cười kẻ dại
Gặp thời, dại cũng hoá nên khôn.
caonguyenbui wrote on Oct 12, '10
Hee. Hee. Công nhận hay hông chị?
mayhong2009 wrote on Oct 12, '10
con nghe được có tí khúc đầu rồi nó tắt luôn, ko nghe được gì.
biengbiec wrote on Oct 12, '10
Nghe như thánh ca vậy nè ?
linalol wrote on Oct 12, '10
Bài hát thật hay và sâu sắc!
kimdungvu wrote on Oct 12, '10
vâng đúng thế ..
huynhtran wrote on Oct 12, '10
Dưới chân ta có nhiều mảnh đời hoạn nạn - sức người có hạn - nhưng sức người cũng vô hạn ...
Mỗi người phải tự vượt qua chính mình. Tuy nhiên có những người sẽ không tự vượt qua được ...
cần có người chỉ đường, do đó hãy đưa cho họ một ánh đuốc chỉ đường...
Mà tìm ra được người đưa ánh đuốc là khó đấy BT ơi!
huynhtran wrote on Oct 12, '10
HÃY NHÌN XUỐNG CHÂN
Lê Hựu Hà
Hãy nhìn xuống chân biết bao nhiêu người khốn cùng
Sống đời tối tăm như loài giun
Hãy nhìn xuống chân biết bao nhiêu người ngã gục
Chết để chúng ta thêm lợi danh
Hãy nhìn xuống chân dế giun đang cười con người
Miếng mồi đỉnh chung ai giành nhau
Hãy nhìn xuống chân để thấy thua loài côn trùng
Suốt đời chẳng bon chen nhọc thân
Hãy nhìn xuống chân những gông xiềng từ muôn kiếp
Hãy nhìn xuống chân thấy ước mơ đang chết dần
Sao còn giết nhau mãi giết nhau không hối tiếc
Sao còn mãi mê mãi mê chia chác bạc tiền
Hãy nhìn xuống đây để thấy thương người thua mình
Vẫn gượng sống vui với niềm tin
Hãy nhìn xuống chân để lắng nghe nỗi bất bình
Muốn gào thét nhưng phải lặng thinh
No comments:
Post a Comment